Hoa bưởi thơm em không nhặt gội đầu
Chiều xuống dần mang hơi lạnh vườn cau
Em dợm bước bước chân còn bỡ ngỡ
Về nhà chồng, em được gọi nàng dâu
À ơi,….trong nhờ đục chịu
Em đã nghe lời người xưa ca buồn
Nên trong lòng cũng lo sợ bâng khuâng
Từ chiều hôm chỉ quẩn quanh lối bếp
Chưa một lần dám chạm ngõ nhà trên
Rồi Mẹ bảo tiếng “con” nghe ngọt
Giọng em chồng gọi tiếng “chị” nghe quen
Lời Cha dặn tiếng “bây” nghe ấm áp
Thanh âm dịu dàng, chồng gọi tiếng “em”.
Hoa cau trong vườn vẫn rụng trắng đêm
Huơng bưởi sau hè vẫn đưa trong gió
Có ai về nhắn Mẹ cha bên đó
Năm canh dài xin an giấc vừa năm.
Mỏ Cày, tháng 12 năm 2006
Tuesday 9 January 2007
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment